枕冷衾寒
zhěn lěng qīn hán
衾:被子。枕头冷凉,被窝不温。形容孤眠独处的寂寞清冷。
坐冷板凳
zuò lěng bǎn dèng
冷板凳:原讥讽乡村私塾先生的清苦生活。比喻因不受重视而担任清闲的职务。也比喻久候不遇的冷落处境。
山寒水冷
dài jīng ér chú
冷冷清清。形容冬天的景象。
冷水烫猪
lěng shuǐ tàng zhū
冷水浇头
lěng shuǐ jiāo tou
冷水浇背
lěng shuǐ jiāo bèi
冷灰爆豆
lěng huī bào dòu
坑灰未冷
kēng huī wèi lěng
傍观冷眼
bàng guān lěng yǎn